Hà Tĩnh Mảnh Đất
Tôi Yêu
Hà
Tĩnh ơi sẽ một lần
Ta bay theo ánh nắng xuân đi về
Trăm năm trong nỗi lê thê
Ta về ta ngắm ven đê quê nàng.
Rằng nơi ấy có trường giang
Có sóng vỗ hay một hành liễu xanh
Ta hỏi rằng có mong manh
Mắt nàng trong lắm chợt anh thấy buồn.
Hỏi rằng dòng lệ có
tuôn
Hỏi rằng Hà Tĩnh có còn thương ai
Sợ câu hò Vĩ đêm dài
Sợ rằng Hồng Lĩnh theo ai mất rồi.
Ôi càng nghĩ càng xa xôi
Sóng xô hay tiếng lòng tôi thở dài
Rồi đây sẽ có một mai
Ta về Hà Tĩnh hát bài dân ca....
Sơn thủy hữu tình
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét