Đêm nay trăng
sáng lạ lùng
Có người ngồi nhớ
mung lung một người
Nhớ gì ơi hỡi
trăng ơi
Nhớ từng ánh mắt
nụ cười chia phôi.
Trăng xưa nay đã
xa rồi
Còn đâu nét đẹp
của thời ấu thơ
Bao giờ cho tới
bao giờ
Ngồi buồn tự hỏi
ngu ngơ với lòng.
Giờ em đã chẳng
còn mong
Chẳng thương chẳng
nhớ trăng hồng ngày xưa
Bỗng đâu gió nhẹ
mây mờ
Thổi qua che khuất
trăng khờ của tôi.
Và em nay đã xa
rồi
Em đi cùng với một
đồi cỏ may
Hỏi rằng em có
còn hay
Những chiều hai
đứa dắt tay qua cầu.
Chiếc cầu nho nhỏ
nước sâu
Bắc ngang con suối
hai đầu tuổi thơ
Bên kia anh hái
hoa mơ
Bên này em đợi
em chờ em trông.
Tuổi thơ tuổi của
má hồng
Tuổi xanh tuổi
ngọc tuổi nồng tuổi say
Ngày nay em đã đổi
thay
Đi về với gió với
mây với người.
Em đi bỏ lại góc
trời
Bỏ luôn một ánh
trăng trời ngày xưa
Em đi đi tự bao
giờ
Hỏi em còn nhớ
hay giờ đã quên.
Em quên một ánh
trăng nguyền
Quên luôn vị ngọt
vị huyền đôi môi
Nhìn về phương ấy
xa xôi
Trăng vàng cô quạnh lòng tôi bỗng sầu.
......Hà Nội, đêm trăng tròn, 11.08.2014..........
...................Lý Viết Trường..........
trăng quê
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét